Friday, October 20, 2023

Thơ Đỗ Tư Nghĩa
 


 BI KHÚC I

Sầu một khối , lênh đênh về với bóng
Cõi nhân gian , ôi biết mấy đêm dài !
Thân cũng rã tiêu điều theo với mộng
Ngày cũng tàn theo với tóc xanh phai !
Ồ , mây trắng còn bay qua trái đất
Còn ta chăng , giọt nước giữa vô cùng?
Ôm bóng tối , chợt cười vui, chợt khóc
Nhìn quanh đời , sương khói quá mênh mông.
Bước lững thững qua trần gian một bận
Đã thấy sầu in vết dưới chân im
Không vội vã vì chưng giờ sẽ đến
Xua ngày xanh mất hút dưới sương chìm.
Đưa mắt ngó , mang mang bờ cõi rộng
Đời xa xăm chợt thấy đã u hoài
Chân bước tới miên man bờ gió lộng
Đẩy ta về bên nấm mộ tương lai .

BI KHÚC II
Ta mang đời qua con sông xanh
Ơ thờ giòng nước cuộn mông mênh
Ai đuổi ta đi ngàn gió bụi
Lạc loài trong những xứ không tên ?
Ra đi là đi không trở về
Dặm đời kia còn ta lê thê
Rừng rậm ôi rừng che khuất lối
Che mặt mày ta mấy thuở u mê.
Ai giam ta trên đồi quạnh hiu
Gượng cười ôm hạt lệ cô liêu
Gọi người chỉ thấy ngàn cây lạnh
Sương trắng bay bay ngoài sân chiều.

BI KHÚC III
Ngày tháng như hàng cây quạnh hiu
Dần phai phai, bóng xế trời chiều
Ta đi ,ta ở, ta nào khóc
Thê thiết trên trần gian tịch liêu ?
Ta đốt đời ta, thiêu tuổi xanh
Trả về cho đất cát mong manh
U mê nào biết thân là mộng
Lững thững đi trên cầu tử sinh.
Ta vỗ về ta như trẻ thơ
Bên đời mắt nhỏ lệ đơn sơ
Đìu hiu trái đất đâu còn mẹ
Sông núi xanh còn ta lãng du.

BI KHÚC IV
Ai đã gọi ta về xem lửa tắt
Đường bụi hồng hoa lá rụng lê thê
Khi sấm dậy tâm linh vừa mở mắt
Thấy nhân gian muôn giọt lệ ê chề.
Thân mỏng mảnh nuôi hồn không đủ ấm
Tay chơ vơ không với được vô cùng
Xác hiu hắt mang hồn qua mấy dặm
Một hôm nào nghe máu khóc trong xương
Tay muốn níu,tay thèm buông trái đất
,Nhìn lại đời, ôi chỉ một mùa không
Dăm thoáng mộng dần xa như bóng mất
Ôi,lửa tàn sao đốt nổi mê cung ?
Chân nhẹ bước trên thời gian lặng lẽ
Cười đôi lần, riêng nhỏ lệ trăm năm
Niềm vui cũ là hoa khi bóng xế
Nửa ngày xanh thương nhớ cũng vô ngần.
Đêm đã phủ dặm đường kia lối nọ
Mờ mịt rồi đâu thấy được tâm linh
Ta nằm xuống- chia buồn cây với cỏ
Ôi, một ngày ai khóc mộ ta xanh ?

Dalat.18.VI.72.
Những ngày đi tìm kiếm chân thân.
Đỗ Tư Nghĩa.