Saturday, May 26, 2012

PC

How to live before you die


Trích đoạn dịch cuối bài phát biểu của Steve Jobs tại lễ trao bằng tốt nghiệp của trường đại học Stanford June 12, 2005:

Hồi 17 tuổi,tôi đọc một câu có ý như sau:Nếu bạn sống mỗi ngày đều như là ngày cuối cùng của cuộc đời mình,thì một ngày nào đó,bạn sẽ hoàn toàn tin tưởng rằng bạn đã đúng.Điều này gây ấn tượng mạnh trong tôi,và cũng từ đó,cho đến 33 năm sau,mỗi buổi sáng,khi nhìn trong gương,tôi tự hỏi: "Nếu hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời tôi, tôi sẽ muốn làm những gì tôi sắp làm hôm nay?" Và bất cứ khi nào câu trả lời là "không" quá nhiều ngày liên tiếp, tôi biết tôi cần phải thay đổi một cái gì đó.

  Suy nghỉ rằng mình sắp chết chính là điều quan trọng nhất mà tôi từng gặp phải để giúp tôi thực hiện những chọn lựa lớn trong cuộc sống, bởi vì hầu như tất cả mọi thứ - tất cả mong đợi, tất cả niềm tự hào, tất cả nỗi lo sợ xấu hổ hay thất bại - những thứ này sẽ không còn,khi đối mặt với cái chết, khi đó chỉ còn lại những gì thật sự quan trọng mà thôi. Khi biết rằng mình sắp chết là cách tốt nhất để tránh cái vòng suy nghĩ rằng là,có một cái gì đó để mất. Bạn chẳng có cái gì cả. Nên chi,không có lý do để không làm theo trái tim của bạn.

  Khoảng một năm trước đây, tôi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư. Tôi đã chụp cắt lớp lúc 7:30 vào buổi sáng và nó cho thấy rõ ràng một khối u trong tuyến tụy của tôi. Thậm chí tôi không biết tụy tạng là gì nữa. Các bác sĩ nói với tôi điều này gần như chắc chắn là một loại ung thư không chữa được, và rằng e chỉ còn sống không quá 3 đến 6 tháng. Bác sĩ khuyên tôi về nhà thu xếp công việc và chuẩn bị hậu sự,ý của bác sĩ là như thế. Điều này có nghĩa là,với mấy tháng ít ỏi còn lại,để dặn dò con cái và trối trăn mọi thứ mà bạn nghĩ rằng bạn dự tính trong mười năm tới .Điều này cũng có nghĩa là phải cố gắng kín đáo để mong rằng cả nhà bớt ưu phiền mọi thứ . Điều này,có nghĩa là nói lời vĩnh biệt.

Tôi tiếp tục sống trong tình trạng được chẩn đoán như thế nhiều ngày. Tối khuya hôm đó, tôi được làm xét nghiệm sinh thiết, họ bỏ một đèn nội soi xuống cổ họng, qua dạ dày vào ruột non, lấy kim châm vào tuyến tụy của tôi và lấy một số mẫu tế bào trong khối u. Tôi rất bình thản, nhưng vợ tôi,đang có mặt tại chỗ,có nói với tôi rằng khi họ xem các tế bào dưới kính hiển vi, bác sĩ đã reo lên khi phát hiện ra rằng,tuy đây là một hình thức rất hiếm gặp của ung thư tuyến tụy,nhưng lại chữa trị được,bằng phẫu thuật. Tôi đã được phẫu thuật, và may mắn, tôi bây giờ đã khỏe lại.

  Đây là lần mà tôi đã phải đối mặt với cái chết cận kề, và tôi hy vọng sẽ còn cảm giác gần gủi như thế trong ít  thập kỷ nữa. Khi đã từng trải qua nó, tôi có thể nói để bạn biết một cách chắc chắn hơn một chút là chết ,tuy vốn hữu thường,nhưng thuần lý.

Không ai muốn chết, thậm chí kể cả những người muốn lên thiên đường,cũng không muốn chết để đến đó, nhưng, cái chết là điểm hẹn của tất cả chúng ta. Không một ai có thể trốn chạy khỏi nó.

  Và đó là cách mà nó phải diễn ra, bởi lẽ đơn thuần,chết chính là sáng tạo tuyệt vời nhất của cuộc sống. Đó là tác nhân thay đổi của cuộc sống, nó gạt bỏ cái cũ để làm đường cho cái mới. Ngay bây giờ, mới là các bạn. Nhưng một ngày nào đó, không lâu nữa, bạn sẽ dần dần trở thành cái cũ và lại bị loại bỏ. Xin lỗi là đã quá bi quan, nhưng điều đó là sự thật. Thời gian của bạn là có hạn , do đó, không lãng phí nó,để sống cuộc sống của người khác. Đừng nhốt mình trong những tín điều, nghĩa là sống với các kết quả của suy nghĩ của người khác. Đừng để quan điểm của người khác đánh chìm tiếng nói bên trong của lòng bạn, trái tim và trực giác của bạn. Bằng cách nào đó,chừng đó đã rõ những gì bạn thực sự muốn trưởng thành. Mọi thứ khác chỉ là thứ yếu.

  Khi tôi còn trẻ, có một cuốn sách kỳ lạ được gọi là Cẩm nang toàn thế giới, đó là một trong những thánh kinh của thế hệ chúng tôi. Nó được tạo ra bởi một người tên là Stewart Brand, ở Menlo Park, cách đây không xa và anh ta đã viết ra nó,đưa vào đời bằng cảm giác đầy thi tính. Thời điểm đó là vào cuối thập kỷ 60(thế kỷ 20), trước khi có máy tính xách tay và máy tính để bàn, do đó, nó được làm bằng máy chữ, kéo, và máy ảnh Polaroid. Nó giống như trang Google trên giấy vậy, trang Google của 35 năm sau . Nó rất chi là lý tưởng, được tạo ra từ các công cụ tinh xão và ý tưởng vĩ đại. Stewart và nhóm của ông xuất bản đều đặn một số tập Cẩm nang toàn thế giới, và sau đó là ấn bản cuối cùng. Thời gian đó vào khoảng giữa thập niên 70,lúc tôi bằng tuổi các bạn bây giờ. Ở bìa sau của số cuối cùng là một bức ảnh của một con đường đồng quê vào buổi bình minh, nói lên điều mà bạn có thể tìm thấy sự an bình trong đó, nếu bạn là người thích mạo hiểm. Bên dưới là dòng chữ: "Luôn khao khát-Dám làm" Đó là lời tạm biệt của số báo sau cùng của họ .

  "Hãy luôn khao khát và dám làm ". Tôi đã cầu mong điều  này cho chính bản thân mình, và hôm nay cầu chúc các bạn điều đó, khi các bạn tốt nghiệp để bắt đầu con đường mới.

  Hãy luôn khao khát công việc - Và dám làm những điều mình thích.

Cảm ơn tất cả các bạn rất nhiều.

Steven jobs
Nguyễn Ngô Xá dịch
@mediaite