Thursday, May 24, 2012

VN

Trung Cộng Giao Động -
Thay Đổi Việt-Nam

Năm 1991, sau sự sụp đổ của Liên Bang Sô Viết vì sự chạy đua không gian với Hoa Kỳ (HK), hàng hóa Trung Cộng (TC) bắt đầu ồ ạt xuất cảng vào Hoa-Kỳ, đánh dấu sự “chạy đua” kinh tế giữa “hai anh hùng không sống chung một quả đất” bắt đầu.

Cứ mỗi tam cá nguyệt, kể từ khi giao thương với TC, Hoa-Kỳ luôn luôn báo cáo sự bất quân bình mậu dịch với quốc gia mà thế giới ai cũng biết là Hoa Kỳ đã giúp đỡ để được mang danh là một “siêu cường TC” ngang hàng hoặc sẽ vượt qua kinh tế Hoa-Kỳ trong thập niên sắp tới.

Thời gian trôi di, cả hai thập niên, sự thương lượng quân bình kinh tế bế tắc, khiến TC lầm tưởng rằng, chính phủ Hoa Kỳ không còn đường lối nào khác hơn là ngậm đắng nuốt cay, phải chấp nhận sự nhập cảng hàng hóa TC càng ngày càng gia tăng, để người dân HK có được một cuộc sống căn bản cao phải tùy thuộc vào hàng hóa TC vì rẻ mà không quốc gia nào trên qủa điạ cầu này cạnh tranh đuợc.

Khi biến cố 911 (năm 2001) xảy ra cho 2 tòa nhà của Trung Tâm Thương Mại Thế Giới (World Trade Center) tại Nữu Ước, thế giới bàng hoàng, người dân Mỹ ngẩn ngơ, và khi TT Bush quyết-định đưa quân trừng phạt Iraq và A Phú Hãn, thì lãnh tụ Trung Cộng mở tiệc ăn mừng, vì nghĩ rằng, Hoa Kỳ sẽ bị sa lầy vào một chiến tranh mà có thể còn khốc-liệt hơn cả chiến tranh Viet-Nam (VN) nữa.

Do đó, họ đã âm thầm khuyến khích gia tăng sản xuất để xuất cảng bành trướng sang châu Âu vì nghĩ rằng, họ chế ngự được thị trường Hoa Kỳ, thì những quốc gia Âu Châu không có gì là đáng kể. Chính vì thế, giới thương gia đổ tiền của vào sản xuất với rất nhiều tín dụng cá nhân, và với sự bóc lột lao động tối đa nên có lợi điểm với gía cả rẻ mạt, hàng hóa TC tràn ngập Mỹ và Âu Châu trong khoảng thời gian ngắn kỷ lục.

Đến năm 2004 là năm mà Hoa Kỳ bắt đầu sửa chữa thị trường theo “thứ tự” của kinh tế thế giới . Theo kinh nghiệm, tại HK, cứ 8 đến 10 năm một lần, HK phải “diều chỉnh” kinh tế để “quân bình” tài chánh hầu tránh sự kinh tế sụp đổ tương tự diễn ra cho thế giới vào năm 1930s, và sự điều chỉnh này dài hay ngắn, nhanh hay chậm, là tùy thuộc vào sự chênh lệch tài chánh của Hoa Kỳ trong sự giao thương của khoảng thời gian liên quan đó. Chúng ta cũng nên biết rằng, kể từ khi người Việt tị nạn đặt chân đến HK sau chiến tranh VN năm 1975, Hoa-Kỳ có 4 lần diều chỉnh:

(1) Đầu thập niên 80s, điều chỉnh với nền kinh tế Nhật Bản

(2) đầu thập niên 90s thì thế giới tự do “đóng góp hơn 100 tỷ” trợ giúp Hoa Kỳ trong chiến tranh Trung Đông.

(3) Cuối thâp niên 90s thì sự đầu tư vào sự khai thác mạng lưới (internet developments) sụp đổ, tiền mất của người đầu tư vào những công ty bị phá sản này, trở thành tài sản của Hoa Kỳ .. Trong thời gian này,

(4) HK có kế hoạch “điều chỉnh” kinh tế với TC, nhưng chưa áp dụng thi biến cố 911 xảy ra, khiến bị trì hoãn đến năm 2004, khi TT Bush tuyên bố phải áp dụng 3 điều căn bản chính để gia tăng xuất cảng, đó là:

(1) giảm trị gía Dollars để khuyến khích ngoại quốc mua hàng Hoa Kỳ vì rẻ hơn;

(2) phải giảm tiền lời đề khuyến khích những công ty Hoa Kỳ được vay rẻ thi sản xuất rẻ và nhiều hơn, và

(3) phải tạo điều kiện dễ dàng để người dân Hoa Kỳ có cơ hội làm chủ chính căn nhà của họ… đó chính là giai đoạn khai hỏa “trừng phạt” Trung Cộng bắt đầu.

Kế hoạch của Tổng Thống Bush nêu trên đã làm trương mục của những “chủ nợ” của Hoa Kỳ (điển hình là TC) bị xuống gíá, tiền lời lại không có (cần phải nói là giai đọan này là thời kỳ đen tối của những người sống bằng lợi tức chắc chắn, cố định, những công dân Hoa Kỳ về hưu, hưởng tiền gìa và sinh sống tại nước ngoài).

Thêm vào đó, những đại công ty đầu tư của Hoa Kỳ như AIG, Leman Brothers, Merrill Lynch có đưa ra những kế họạch, chương trình đầu tư khá hấp dẫn, đáng tin cậy, “không” bảo đảm nhưng rất “an toàn” đó là đầu tư vào bất động sản tại HK như hệ thống ngân hàng Hoa Kỳ đã và đang áp dụng: vì chủ nhân ngôi nhà phải có bảo hiểm khi mượn nợ nên không sợ bị hư hỏng, người mua nhà đặt cọc tiền nên phải cố gắng gìữ nhà, không bỏ hoang,.. giá nhà tại HK luôn luôn lên giá… và với tiền lời 5%, 7% cố định, cho cả 30 năm thì không phải lo lắng về tiền lời nữa…

Do đó, khi điều căn bản (3) của TT Bush được áp dụng thì người dân đổ xô đi mua nhà, nhưng thực tế chỉ xảy ra tại 4 tiểu bang nóng bỏng nhất, đó là: Arizona, California, Florida, và Neveda… vì dân chúng những tiểu bang khác có những ước mơ về đây sinh sống khi lớn tuổi, khiến giá nhà tăng nhanh một cách khủng khiếp, do kết quả số lượng CUNG-CẦU chênh lêch nhau qúa sức tưởng tượng.

Và tất cả nợ nần của những ngôi nhà mới bán này được bán cho những chủ nợ ngoại quốc giàu có,dưới hình thức của “Mortgage Notes” …cho đến khi trái bóng nhà cửa bị nổ tung vì giá qúa cao vào đầu năm 2008, AIG, Merill Lynch, and Leman Brothers khai phá sản, thì các chủ nợ ngoại quốc cũng đành chung số phận, phải ngậm đáng nuốt cay vì đầu tư vào bất động sản rất “an toàn” tại Hoa Kỳ, ôm những căn nhà tráng lệ bị bỏ rơi bởi chủ nhân làm tài sản, còn tiền để dành đã chạy hết vào ngân hàng dự trữ Hoa Kỳ một cách hợp pháp…

Thêm vào đó, khi Thống Đốc Ngân Hàng Bernanke yêu cầu quốc hội Hoa Kỳ gia tăng nợ nần ngân sách quốc gia cho HK thếm 1 trillion dollars nữa, thế giới kinh hoàng vì hiểm lầm là HK nợ nần quá nhiều nên không thể trả nợ nổi, khiến bao nhiêu chủ nhân của TRÁI PHIẾU
 (US Bonds) tung ra bán hết với gía thật thâp, để lấy tiền mua vàng.

Vì số CUNG nhiều hơn số CẦU (Hoa Kỳ mua lại 800 tỉ mà thôi); do đó, Hoa Kỳ có dip thâu hồi trái phiếu một cách hợp pháp mà không phải trả tiền lời cho những trái phiếu này… và gía vàng trên thế giới đã lên rất cao vì nhu cầu đòi hỏi của người có tiền của…không tin tưởng vào trị giá của US dollars nữa, chỉ vì không hiểu rằng căn bản tiền tệ của HK căn cứ vào tín dụng, có nghĩa là Hoa Kỳ đã khá hơn, có khả năng trả nợ thêm 1 trillion dollars nữa…

Là một siêu cưòng, Hoa Kỳ không thể không thi hành những luật lê kinh tế quốc tế mà những quốc gia đã ký ước… Thi dụ Hoa Kỳ không thể cấm hàng hóa TC nhập cảng vào Hoa Kỳ, chính vì thế, Hoa Kỳ phải có những phương pháp khác để hàng hóa TC không có người tiêu thụ. Do đó, Hoa Kỳ không ngần ngại đưa tỉ lệ thất nghiệp của quốc gia này lên cao, thật cao, với lý do bị ảnh hường bởi kinh tế TC không hợp tác Với số luợng thất nghiệp này, Hoa Kỳ không còn có nhu cầu tiêu thụ khối hàng Trung Cộng khổng lồ nhập cảng nữa, dù rẻ mạt…

Và tổng số thất nghiêp cao của xứ cờ hoa này sẽ còn kéo dài trong những năm sắp tới cho đến khi sự “quân bình kinh tế” được giải quyết. Đó cũng là lúc Dollars sẽ lên giá và vàng sẽ xuống gía như dầu lửa dưới thời TT Clinton (vi vàng cũng chì là món hàng trao đổi, HK không dùng vàng làm kim bản vị cho tiền dollars của nước Hoa Kỳ); và đây cững là giai đoạn cuối cùng của nền kinh tế suy thoái Hoa Kỳ.

Khi hàng hóa sản xuất để xuất cảng bị ứ đọng, không phải là nhu yếu phẩm của quốc gia, tiền lương lao động TC thấp nên không có mãi lực trong nước, khiến nhiều công ty TC bị phá sản;

Sự thất nghiệp (không có trợ cấp như Hoa Kỳ) gia tăng, đã và đang tạo nhựng sự xáo trộn xã hội lớn tại TC, và có chiều hướng gia tăng. Thêm vào đó, sự rút lui của giới tư bản Hoa Kỳ vì luật thuế vụ áp dụng cho những công ty có chi nhánh tại hải ngoại, sẽ làm cho tình trạng lao động TC gặp nhiều khó khăn hơn. Chính phủ TC biết rõ điều này, nhưng không công nhận sự thực, chỉ cố gắng đổ lỗi cho lãnh đạo yếu kém, tham nhũng, hối lộ nên có những kế hoạch thanh trừng với mục đích chính là củng cố địa vị trong giai đoạn đen tối của quốc gia mà không thể tránh nổi.

Nói một cách khác đi, TC sẽ phải đối diện với một giai đoạn cực kỳ khó khăn trong nội bộ, mà nguy cơ có thể đưa đến một sự tan rã như Liên Bang Sô Viết, cáo chung chủ thuyết cộng sản trên quả địa cầu.

Lẽ di nhiên, lãnh đạo Trung Cộng sẽ không ngồi yên, họ cũng có những đường lối “ngoại giao” để làm nhẹ gánh bớt cho tình hình nội bộ của Trung cộng như:

1. Trung cộng sẽ tạo chiến tranh thế giới để giải quyêt kinh tế nội bộ? – Điều này không thể xảy ra, vì với vũ khí qúa tối tân mà con chim đầu đàn của thế giới tự do, sẽ không cho phép TC làm được chuyện này… Và nếu có, sự thiệt hại không thể hủy diệt được toàn cầu, hoặc sẽ không lôi kéo những quốc gia khác vào chiến tranh, mà ngược lại, có rất nhiều sự bất lợi cho chính Trung cộng. Chúng ta cần phải hiểu rằng, khi Hoa Kỳ thỏa hiệp với Nga-Sô để hủy bỏ vũ khí nguyên-tử, thì họ phải có những vũ khác hiệu nghiệm hơn và chính xác hơn…

2. Trung cộng mong chờ có một phong trào chống chính phủ Hoa Kỳ vì thất nghiệp cao? cũng rất khó vỉ HK có cả trăm ngàn công ăn việc làm mà nhân công HK cần phải huấn luyện khá hơn để được tuyển dụng… có hơn 12 triệu việc làm lao động mà những người cư ngụ bất hợp pháp Mễ Tây Cơ đang làm… nếu cần phải thay thế bằng lực lượng lao động Hoa Kỳ

3. Trung cộng cũng mong có những cuộc biểu tình phản chiến chống chiến tranh của người dân HK lan tràn khi gia tăng quân sự ỏ DNA? – chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra, vì thái độ lạnh lùng, ngạo mạn của lãnh tụ TC trong những chuyến thăm TC để điều đình thương mại của Tổng Trưởng tài chánh và Tổng Thống Obama; khiến truyền thông Hoa Kỳ có những sự bất lợi cho TC, hàng loạt tài liệu kêu gọi tẩy chay hàng hóa của Trung cộng vì thiếu tiêu chuẩn sản xuất trong số đó, sự vi phạm vệ sinh là chính thức… và người dân HK thức tình là quốc gia nguy cơ, cũng như kết qủa thất nghiệp đã và đang đến từ ảnh hưởng kinh tế của Trung cộng

4. Tìm đồng minh thế giới chăng?  Không có, nhìn từ Đông sang Tây, từ Mỹ, Phi, và Á châu: phong trào chống Trung cộng lan tràn và gia tăng. Sự đồng lòng của những quốc gia thành lập Trans-Pacific Economic Partnerships (TPP) chứng minh cho thấy là không một quốc gia nào hưởng ứng theo Trung cộng.

5. Không theo kịp sự tiến bộ kỹ thuật, TC có những kế hoạch gia tăng quốc phòng, và những chương trình phá hoại kỹ thuật HK – Điều này TC đã và đang làm, có chiều hương gia tăng nhưng tỉ lệ thành công rất thấp… Gia tăng quốc phòng thì cả trăm năm nữa cũng không bằng HK… Phá hoại kỹ thuật HK chăng? Nhin những kết qủa trong qúa khứ, WTC bị phá hủy hòan toàn, 133 hệ thống ngân hàng thế giới với số tiền trao đổi vài trillion dollars hàng ngày, chúng ta có nghe đến những sự than phiền, mất mát, thiếu hụt không? những hệ thống điện toán thương mại của công ty HK có dễ dàng bị xâm chiếm không??? Thì không cần phải bàn đến sự tinh vi về kỹ thuật của bộ Quốc Phòng, Quân Sự Hoa Kỳ mà Trung cộng có đủ khả năng phá rối.

Nhìn về thể chế chính trị và xã hôi Viêt Nam, chúng ta phải đồng ý rằng Trung cộng và Việt cộng có những sự tổ chức và ràng buộc với nhau. Có khác đi, Việt Nam có được một ưu điểm duy nhất mà TC không có, đó là một quốc gia nhỏ bé nhưng có được sự trợ giúp “không chính thức”, có kế hoạch của chính phủ Hoa Kỳ với mục đích tách rời VN ra khỏi ảnh hưởng của TC, nên số tiền của người Việt tị nạn gửi về VN có chiều hướng gia tăng đã được làm ngơ.
 Số tiền này chính là sự quyết định sống còn cùa chế độ hiện hữu. Nói như thế, không phải là Hoa Kỳ chấp nhận chế độ CSVN hiện tại, mà chỉ muốn kéo dài sự “yên ổn” của VN cho đến hồi kết cuộc của TC.

Nhưng ngược lại, Việt Nam có một vị trí bất lợi là nằm bên cạnh TC nên bị áp lực và ảnh hưởng rất lớn của quốc gia này.

Nếu so sánh Việt Nam và Cuba, nguời dân tị nạn Cuba có dược những lợi điểm trong sự đấu tranh thay đổi thể chế Cuba, vì nước này nằm trên một vị trí chỉ cách bờ biển HK hơn 90 dậm anh (160 Km), nên không có quốc gia CS đàn anh nào bén mảng đến gần; và với một tổ chức kinh tế xuật nhập cảng, phát triển mạnh mẽ hẩu như bao trùm tất cả Nam Mỹ (một khối người nói tiếng Tây Ban Nha (Spain)) của cộng đồng tị nạn Cuba tại Little Havana (Miami, Florida), cộng đồng Cuba có ảnh hưởng rất lớn với chính phủ HK. Chính vì thế, nhà cầm quyền nước Cuba gặp rất nhiều khó khăn vì sự đấu tranh của khối người tị nạn Cuba đó.

Là người Việt Nam, chúng ta cần phải nhận thức rằng, Chúng ta đã bị CSVN lừa đảo qúa nhiều rồi và chờ đợi vì những sự lừa đảo đó, hết thủ đoạn này đến đường lối khác, dùng MTGPMN là công cụ đánh phá miền Nam, dùng nơi học tập làm trại tù để nhốt những người có khả năng chỉ huy lãnh đạo,,,thay đổi sự lãnh đạo để người miền Nam mơ tưởng có sự cở mở, và bây giờ dùng gia đình Nguyễn Tấn Dũng để tạo sự mơ tưởng một chính phủ thân Mỹ nên có những sự “yên ổn” kéo dài chờ đơi… (vì chờ đợi Dollars gửi về, vì có những suy diễn chính phủ Nguyễn Tấn Dũng là chính phủ thân Mỹ, nên HK sẽ trở lại VN… )…

Chúng ta cũng cần biết thêm rằng, Hitler bi kết án là một kẻ độc tài sất máu, nhưng ông ta chỉ giết người Do Thái trong giai đọan chiến tranh. Còn chế độ CSVN hiện tại, giết người dân của chính dân tộc mình, mà giết trong thời bình, không chiến tranh, thí chúng ta nghĩ sao về chế độ này?…

Chúng ta cũng biết rằng, TC sẽ gặp nhiều khó khăn trong giai đọan sắp tới, không đấu tranh CSVN cũng phải thay đổi vì quan thầy của chúng suy xụp, nhưng những sự kéo dài chờ đợi của người dân VN trong giai đoạn này là mắc mưu chế độ cầm quyền, vì họ chỉ mong có thế để biến đổi tình thế khi có dip.

Nói khác đi, sự chờ đợi sẽ không có những lợi điểm cho đất nước chúng ta, cũng như sự chờ đợi cho đến ngày TC sụp đổ để thay đổi VN thì e rằng qúa trễ, vì những lý do sau đây:

1) Tài nguyên bị tịch thu bán cho ngoại quốc để trục lợi của bè nhóm chế độ hiện hữu: Đã không biết bao nhiêu mẫu đất từ Bắc xuống Nam của người dân bi tich thu bán cho ngoại quốc làm sân golf (!), khu kỹ nghệ… mới đây nhất là Bắc Giang, Hưng Yên; cũng như tài nguyên thiên nhiên Bô Xit thuộc vùng cao nguyên, Dà Lạt… người dân trong nước có chống đối nhưng không hiệu quả.

2) Sự đồng hóa sẽ nhanh chóng của TC: với con số hơn 200 triệu đàn ông không có đàn bà để lấy làm vợ của kết qủa cách mạng văn hóa Mao Trạch Đông từ năm 1960s, thì lượng di dân của khối người này đến VN phải xảy ra…qua những hình thức như nhân công, du lịch đến VN dài hạn… để tìm vợ; hoặc trong tương lai di dân vì lý do an-ninh, kinh tế..

3) Thiếu khả năng, thiếu sức mạnh của một quốc gia khiến VN mất dần tài nguyên ngoài khơi, và hải sản… hoặc người lãnh đạo sẽ bán ăn chia những tài nguyên cho ngoại quốc khai thác như những lãnh đạo của những quốc gia độc tài Lybia, Trung Đông…

4) Nhân tài Việt Nam của hải ngoại gìa yếu hoặc qua đời, VN sẽ mất đi những khả năng chuyên môn, tiền của, đặc biệt là những gạch nối, móc nối tốt đề tái thiết cho VN và những quốc gia có người Việt hải ngoại cư ngụ… lực lượng đấu tranh và người dân trong nước sẽ thiếu đi điểm tựa đấu tranh vững chắc

5) Sự thiếu dinh dưõng, không có điều kiện căn bản sống của môt quốc gia VN lạc hậu, chỉ biết có ăn để mà sống, trực tiếp tạo điều kiện rất khó khăn cho sự tiến bộ của đất nước, sự mạnh mẽ của xã hội… người dân chết dần mòn theo thời gian mà không có năng xuất…

Chính vì thế, chúng ta cần phải thay đổi Việt Nam càng nhanh càng tốt…và cần phải chuẩn bị cho một đường lối chính trị của VN trong tương lai, phải có lập trường dứt khoát: ai là bạn, ai là thù, không nên đúng chàng hảng, lòng thòng, đúng giữa, chia phe nhóm thủ lợi… vì những khía cạnh này chì phí tổn thêm nhân sự và thời gian mà thôi. Những người phục vụ đất nước trong tương lai phải nghĩ đến quyền lợi chung của dân tộc Viêt-nam khi quyết định.

Chúng ta không ngồi chỉ đọc lại nhũng chồng tài liệu cũ, lấy những sự chỉ trích Henry Kissinger là sự suy luận để thỏa mãn là chúng ta đã làm đúng, 40 năm nhìn lại để chúng ta có những trận chiến oai hùng trên chiến trường, đổ lỗi cho đồng minh đã làm sai…

Nói như thế, không có nghĩa là tôi phủ nhận những gía trị tài liệu, hoặc những chiến công hiển hách của miền Nam; vì cha của tôi cũng là môt quân nhân của liên đoàn 1 Biệt Động Quân, học khóa đầu tiên tại Dục-Mỹ, em thứ hai của tôi là một chiến sĩ trẻ của trường Thiếu Sinh Quân, và trước ngày này của năm 1975, là một Thiếu Uý của Đại Đội Trinh Sát Sư Đoàn 2…

Nhưng tôi thấy, chúng ta ngồi ôn lại lịch sử nhưng chúng ta không áp dụng những gì đã có kết quả oai hùng, chiến công lừng lẫy, cho một kế hoạch nào đó để tìm một phương pháp giải thể chế độ hiện tại, mà ngược lại, chỉ để mãn nguyện, phô trương thành tích …Như những vị có bằng cấp khoa bảng nổi tiếng mà không hành nghề… thậm chí mua bằng giả để hãnh diện,,,

Và tôi thấy có những quân nhân cấp cao đã quên đi sự nhục nhã trong trại tù cải tạo, quên đồng đội của mình, đi Việt nam hí hố một cách trơ trẽn; Hoặc nịnh bợ, luồn cúi vì quyền lợi cá nhân, không biết nhân phẩm của chính mình, và đơn vị mình đã phục vụ, đã hãnh diện,

Tôi muốn nói đến những gì chúng ta có kinh nghiệm và hãnh diện, phải được phải đem ra áp dụng để thay đổi một nước VN hiện tại, nơi vẫn còn kẻ thù của chúng ta đang cai trị, đang đàn áp 90 triệu người dân lành.

Trong số đó, gần 30 triệu người chúng ta đã bảo vệ quốc gia khi đang cầm súng, và chúng ta đã có giấc mơ giải phóng phần còn lại sống đói khổ tại miền bắc Viet Nam trước năm 1975 … và quên đi rằng chúng ta đã không có những lãnh đạo giỏi giang, những sức mạnh của chính quốc gia mình để hợp tác với ngoại bang, mà không bị ngoại bang chi phối…Hãy nhìn Đài Loan và Do Thái là những thí dụ cho đất nước…

Do đó, ngay bây giờ đây, lúc này hơn bao giờ hết, chúng ta phải biết là Hoa Kỳ đến Đông Nam Á chứ không trở lại Việt Nam, và chúng ta cần phải làm những gì nhân cơ hội này để có một sự thay đổi Việt Nam hiện tại. Những sự chờ đợi khiến Hoa Kỳ và ngoại quốc hiểu lầm là chúng ta bằng lòng vối chế độ hiện tại, chấp nhận những gì đang có! Do đó, chúng ta phải nghĩ đến những yếu tố chính, những gi chúng ta làm được, để thay đổi Việt Nam càng sớm càng tốt.

Chỉ có như thế, chúng ta mới hãnh diện với những gì chúng ta đã có, bắt đầu cải thiện cuộc sống cho người dân VN, và đưa Việt Nam trở lại vị trí “Hòn Ngọc Viễn Đông”. Chúng ta làm được vì chúng ta có nhiều ưu điểm:

1) Chúng ta có một khối chuyên viên hùng hậu trên thế giới, có thể nói là chỉ thua nước Hoa Kỳ. Kinh nghiệm của những chuyên viên này, hấp thụ từ Dông sang Tây, từ quân sự đến dân sự, từ văn phòng đến hầm mỏ, từ tài chánh đến kỹ thuật… họ không những chỉ có tài mà có tiền nữa, công thêm một gía trị vô giá là có sự móc nối với những đầu óc chuyên gia của người dân bản xứ… Chính vì thế, nếu đồng lòng, không có gì là chúng ta không làm được…

2) Hoa-Kỳ hiện diện trong vùng Đông Nam Á. Đây là một điểm rất thuận lợi… Nhìn trên bản đồ thế giới, từ Nato đến Nam-Hàn, sự hiện diện của HK khiến có sự ổn định.

Sự ổn định mang đến sư dễ dàng phát triển của quốc gia… Đó là chưa kể đến sự tái phối trí hiện hữu dài hạn của quân đội HK từ Nhật Bản, Phi Luật Tân, Singapore, va Úc Đại Lợi (Trong thời gian gần đây, Phi Luật Tân đã chứng tỏ lập trường rõ ràng để được vị trí đó; và lãnh tụ Phi Luật Tân chứng tỏ rất khôn ngoan khi có quyết định này).

Giả sử rằng năm 1954, Tổng thống Ngô Đình Diệm yêu câu Hoa Kỳ đóng ở vĩ tuyến 17, hoặc năm 1975, chế độ CSVN hiện tại, mời Hoa Kỳ đóng quân ở biên giới Việt-Hoa thì đất nước Việt Nam đâu có tệ hại, người dân đâu có lầm than như bây giờ.

3) Người dân từ Bắc xuống Nam bất mãn, đói khổ lầm than, họ rất mong HK trở lạì VN, mơ ước một sự thay đổi cho VN,

4) Hệ thống tài chánh Việt Nam gặp trở ngại một cách khá trầm trọng, cố gắng trả tiền lời cao để chiêu dụ người ký thác (deposits) nhưng khó rút tiền ra (withdrawal) khi cần đến.

5) Nước Việt Nam có đươc một bộ “Ngoại Giao” vững chắc vì sự hiện diện của người tị nạn tại những nơi cư ngụ hậu thuẫn… nói chung là của một Cộng Đồng Việt-Nam lớn Hải Ngoại

Đầu tiên, chúng ta phải làm những gì?

Như đã trình bày ở trên, VN có một lợi đíểm hơn TC, đó là nguồn lợi tức gửi về VN của người dân tị nạn. Nếu không có nguồn lợi nay, chế độ VN và ngườì dân có những lợi điểm cũng như sẽ đối diện với rất nhiều khó khăn như sau:

1) VN không có sư giao thương với quốc gia lân cận một cách mạnh mẽ: Không có Dollars, những quốc gia này không mang hàng hoá thừa thãi, vi phạm luật lệ đển bán rẻ cho VN (thay vì phế thải,,,); người dân VN không phải mua những hàng hóa có danh mà không có phẩm chất tốt, có thể không nguy hại tức khắc nhưng ảnh hưởng lớn cho sức khỏe trong tương lai

2) Công An, Quân Đội, công quyền nhà nước… không có cơ hội hối lộ, sách nhiễu dân để có lợi cho cá nhân vi hệ thống tham nhũng, hối lộ ỏ VN qúa tệ hại. Họ không còn lý do “đoàn kết”, bám víu nhau để thủ lợi nữa

3) Việt kiều không du lịch Việt Nam thì làm gì có phe nhóm, hối lộ của Hải Quan trong phi trường Tân Sơn Nhất

4) Nền thương mại giả tạo có được trong VN là kết qủa luân lưu của tiền người Việt gửi về sẽ bị bế tắc như TC hiện tại vì không có mãi lực

5) Sự cấm xử dụng Dollars và vàng (áp dụng từ 25 tháng 5 năm 2012) trên thị trường sẽ giúp chế độ kìm chế sự lạm phát giả tạo nhưng sẽ bất lợi cho người Việt trong nước làm chủ những “hàng quốc cấm” này. Thí dụ, khi thân nhân của người Việt hải ngoại nhận tiền dollars từ ngân hàng hay từ một nơi trung gian nào đó, những nơi này có thể tố cáo người nhận tiền để được thưởng hoặc để tránh sự liên lụy. Do đo, gửi tiền về than nhân tại VN có thể tạo sự khó khăn (hôi lộ, tịch thu…) hoặc nguy hiểm (vì bị cướp bóc…)

6) Không có Dollars, Việt Nam không còn giao thưong với nước ngoài, vì tiền Việt Nam không còn được công nhận nhiều nơi.

Người Việt hải ngoại, phải hợp tác với người dân đang sống cực khổ tại Việt Nam, phải có kế hoạch vô hiệu hóa những nguồn lợi tức gửi về Việt Nam.

1. Hoa Kỳ có kế hoạch để người dân không xử dụng hàng hóa TC, Người Việt chúng ta phải có kế hoạch tẩy chay hàng hóa nhập cảng từ VN

2. Vì danh dự của người dân quân Miền Nam, nếu chúng ta còn hãnh diện về quá khứ, còn ngẩng mặt lên ngạo nghễ khi VN thay đổi, ngay từ bây giờ chúng ta phải tự thi hành những điều sau đây:

a. Không du lịch VN như người Cuba đã và đang còn áp dụng cho đất nước của họ

b. Không gửi tiền nhiều về VN (chỉ $50.00 /tháng như người tị nạn Cuba đã thi hành từ năm 2003)… Năm 1954, chúng ta còn nhớ, hàng triệu người miền Bắc di cư vào Nam không có sự trợ giúp nào nhưng vẫn sinh sống được

c. Không ủng hộ, không quyên góp cho những tổ chức từ thiện, tôn giáo, những tổ chức danh nghiã tại VN …

3. Không gửi tiền, thân nhân không bị theo dõi, ăn cướp, ăn trộm, có khi bị nguy hiểm đến tánh mạng vì có dollars

4. Thât là mâu thuẫn khi chúng ta có những thỉnh nguyện thư yêu cầu chính phủ HK không viện trợ, trợ cấp, quà tặng khi biến cố, thiên tai như bão lụt, mà chúng ta lại trực tiếp hoặc gián tiếp chuyển về Việt Nam hàng tỉ dollars. Số tiền này chiếm khoảng 1/3 ngân khoản tài chánh CSVN hàng năm…

Sự tự nguyện không gửi tiền, không du lịch VN sẽ làm chế độ đang cầm quyền khốn đốn từ quốc nội (vi không có mãi lực) đến đối ngoại (vì không có hối đoái)…

Nếu cá nhân chúng ta vô ý thức với lý do ở những xứ tự do chúng ta muốn làm gì thì làm, thi tôi xin đề nghị với những đoàn thể chính trị, tôn giáo, cộng đồng…hãy hoạt động, sinh hoạt một cách hiệu quả hơn trong đường lối đấu tranh của đoàn thể mình, bằng cách vận động chính phủ nơi quốc gia mình đang cư ngụ, ban hành những Đạo Luật cấm gửi tiền, cấm du-lịch về VN, …

Không do dự, vì những băn khoăn không gửi tiền của chúng ta là những băn khoăn của đồng bào tị nạn Cuba, của chính phủ HK từ giữa thập niên 1980s, nhưng họ đã thi hành, bây giờ họ đã rất vui mừng vì đã quyết định làm như thế vào năm 2003, để đến năm 2009, Cuba phải thay đổi chính sách.

Còn những người trong nước, chúng tôi biết được những khó khăn của qúi vị, đang sống trên đe, dưới búa. Nhưng không có nghiã là không làm được, trong mọi cuộc cách mạng, muốn có sự thay đổi, phải có sự hy sinh… ngồi chờ đợi thì sự chết chóc cũng sẽ đến với tốc độ chậm hơn mà thôi…

Ngày xưa, những kẻ đang ngồi trên đầu qúi vị đã áp dụng “du kích chiến” đánh phá để chiến thắng, thì ngày nay, qúi vị cũng áp dụng ngược lại để thay đổi cuộc sống của chính qúi vị. Từng phường, từng xã, từng ấp,,, đêm nào cũng có sự tổn thương vì kết qủa của những anh hùng du kích, thì tinh thần công an, quân đội nhân dân, bọn cường hào ác bá cũng phả tìm cách lo thân, và quý vị dần dần sẽ chủ động…

Những người cầm bút, những nhà chính trị (lãnh đạo hoặc không lãnh đạo), và những người quan tâm đến nước VN cần phải thay đổi sự phân tách, suy diễn, phê bình của chính mình…

Không nên nói về người khác, phóng đại những tài liệu để thỏa mãn cá nhân, đòan thể… mà nên phân tách rút tỉa những kinh nghiệm đưa đến những gì gì chúng ta có thể làm được, thi hành được, phải chủ động…và có lợi cho chính quốc gia của chúng ta…

Khi gặp những khó khăn, phảỉ được bàn cãi, tìm một phương pháp đồng nhất đề giải quyết. Những người quan tâm thay đổi Việt Nam cần phải có ưu tiên chung để cùng quyết định và thi hành thì sẽ không tốn nhiều công sức cũng như vật chất.

Đừng lấy cái sai của người làm điều hãnh diện cho mình, mà phải xét đoán chúng ta đã làm đưọc gì từ kết quả đó..

Hãy dẹp chữ TÔI mà hãy dùng chữ CHÚNG TA, đừng cho rằng ý kiến của mình đúng mà phải nghĩ đến quyết đinh chung đem đến kết qủa nào tốt nhất cho đất nước Viêt Nam về cả hai phương diện: đối nội cũng như đối ngoại.

· Đài Loan bị hất ra khỏi Liên Hiệp Quốc làm được, giữ được đất nước của họ, tại sao Việt-Nam chúng ta không làm được?.
 · Do Thái đơn độc đối diện với khối Trung Đông được, giữ được chủ quyền được, tại sao Việt-Nam chúng ta không làm được?.
 · Cộng đồng tị nạn Cuba thay đổi nước Cuba được, vì quyết định không gửi tiền về Cuba, tại sao tị nạn Việt-Nam chúng ta không làm được?

Hay là chúng ta không muốn Việt Nam thay đổi vì những sự du lịch gia-tăng, và người Việt Kiều hí hố qúa nhiều, nếu có thay đổi người dân trong nước sẽ biết rõ bộ mặt thật của Việt Kiều? hoặc nếu có sự thay đổi thực sự thì các ngài du lịch VN sẽ hết hí hố? Chẳng lẽ chúng ta ích kỷ chỉ nghĩ đến cá nhân chúng ta như vậy sao?

Chúng ta phải suy nghĩ kỹ càng và tìm hưóng đi cho chính chúng ta, và cho Việt-Nam của chúng ta! Điều phải làm ngay từ bây giờ là không du lịch và gửi tiển về Viêt-Nam! Người Việt trong nước khẳng định không nhận tiền tù nưới ngoài gửi về dù nhiều hay ít!

Và ngưòi viết cũng tin chắc rẳng, với sự hợp tác của người Việt trong và ngoài nước, chỉ trong một tương lai gần, rất gần, nước Việt Nam sẽ được kính phục khắp Năm châu trong đó có cả kẻ thù của VN tại Phương Bắc! đó là Trung Cộng.

(Đây là bản ghi chép buổi nói chuyện trên diễn đàn Paltalk ngày 30-4-2012)

TS.Nguyễn Văn Lương
Hoa Kỳ 4/2012
@danlamthan