Thursday, May 3, 2012

VNCH


Cờ Vàng trên đỉnh Everest, nơi cao nhất thế giới

Audio Aicungthay

 Ngày 17 tháng 5 năm 2004, trưởng đoàn leo núi Craig Van Hoy, 46 tuổi và các đoàn viên, từ phía Nam, đã đặt chân lên nóc nhà thế giới: Ðỉnh núi Everest, trên dãy Hi Mã Lạp Sơn. 

Ngay lập tức, anh Craig đã cùng người đồng hành giương ra một tấm vải nhựa có in Cờ Vàng Việt Nam nổi bật trên nền bạt ngàn tuyết trắng, xác nhận sự chinh phục đỉnh cao nhất của Everest.

Hơn nửa thế kỷ trước đó, ngày 29 tháng 5, 1953, Sir Edmund Hillary, New Jealand và Tenzing Norgay, một người dân Nepal thuộc bộ tộc Sherpa, trở thành hai người đàn ông đầu tiên chinh phục đỉnh Núi Everest, cũng từ sườn phía Nam, nơi được mệnh danh là không thể trèo lên được “unclimbable.”

Dưới đây là câu chuyện đầy cảm xúc trong sự việc gởi gấm ý nguyện tôn vinh một lá cờ thân yêu của hàng triệu người Việt Nam ở hải ngoại trên đỉnh cao Everest nổi tiếng thế giới.

Chàng trai trẻ Huỳnh Lương Vinh, cư dân thành phố Hoa Hồng, Portland, Oregon, giã từ Sàigòn ngày 27 tháng 4, 1975, cùng đại gia đình đến Hoa Kỳ năm 17 tuổi. Năm 1979 Vinh được bầu chọn là học sinh ưu tú ngành kỹ nghệ họa của liên trường trung học, hằng năm Sở Học Chánh bang Oregon, Nha Ðiện Lực (Portland General Electric) và Bộ Thủy Lợi đập nước Boneville Dam bảo trợ và cấp bằng. Trước đây thường là các học sinh bản xứ người Mỹ được chọn đều là xuất thân từ trường kỹ thuật Benson Industry. Nhưng năm đó lại lọt vào tay một người Việt Nam. Sau đó Vinh được trường University of Oregon nhận thẳng vào phân khoa kiến trúc và anh đã ra trường kiến trúc vào năm 1984 và làm việc tại Portland, Oregon. Chính tại nơi đây, Huỳnh L. Vinh có dịp quen biết anh Craig V. Hoy, sinh quán tại Tacoma, Washington, nhưng hiện nay anh là cư dân Portland, Oregon. Anh lập gia đình với một thiếu nữ Lào, tên Malaysone; anh chị có hai cháu bé: cháu trai Josiah, 6 tuổi, và cháu gái Bethany, 4 tuổi. Các cháu rất ngoan; tính tình và cách sinh hoạt của các cháu thì đặc trưng như những trẻ em được hướng dẫn và giáo dục của các gia đình Á Châu thuần túy.

Anh Craig V. Hoy làm việc cho Sở Giáo Dục Vancouver, Washington. Ngoài 3 tháng làm việc cho Sở Giáo Dục, 9 tháng còn lại, Anh dành toàn thời gian cho việc huấn luyện và hướng dẫn cho từng nhóm hoặc từng cá nhân cũng có ý ưa thích phiêu lưu, mạo hiểm như anh. Họ là những người yêu thích môn thể thao leo núi đến từ khắp nơi trên thế giới, đều mong ước chinh phục ngọn núi cao nhất thế giới Everest.

Núi Everest được đặt theo tên của Sir George Everest (1790-1866), giám định viên trưởng người Anh của Ấn Ðộ. Người Tibet gọi núi Everest là Chomolungma, người Nepal gọi là núi Sagarmatha, cao 29,035 feet (5.5 miles= 8.9 km), trên mực nước biển, trên biên giới Tibet và Nepal, phía Bắc Ấn.

Nhiều năm trước đây, anh Craig thường lui tới vùng núi này, tự nghiên cứu và học đàm thoại với dân bản xứ. Người dân Nepal ở đây thường sử dụng 3 ngôn ngữ khác nhau. Họ nói được tiếng Anh, tiếng Cherpe của người Tibet láng giềng và tiếng Nepal của người địa phương. Về thực phẩm, dân bản xứ có món khoai lang chiên giống như các tiệm hamburger của Mỹ, ăn cơm cà-ry kiểu Ấn và món thịt bò hầm. Ðó là các món ăn thuần túy, họ ăn hàng ngày như người Việt Nam ăn cơm vậy.

Năm 1987, anh Craig hướng dẫn một nhóm 8 người đi từ bang Arkansas, và năm 1991, Anh trở lại vùng này với 9 người Mỹ, 2 Tân Tây Lan và 1 người Úc. Trong những lần đó, đoàn của Craig chỉ leo qua những rặng núi thấp hơn về phía Bắc của núi Everest.

Trong tình thân quen, Huỳnh Vinh hiểu được ý chí kiên định của người bạn, Craig sẽ quyết tâm chinh phục đỉnh cao nhất của ngọn Everest, từ sườn phía Nam, nơi mà từ trước tới nay rất ít người thực hiện được. Theo Craig, chuyến leo núi lần này sẽ đầy kỳ thú và mạo hiểm nhất. Do đó, anh chuẩn bị thật chu đáo. Ðoàn của anh gồm 1 người Ðài Loan, 4 người Mỹ đến từ các tiểu bang khác nhau và 5 người thổ dân. Chuyến đi này cũng được các đài truyền hình NBC, Discovery Channel và Universal Picture theo dõi tường thuật trong suốt cuộc hành trình. Trong thời gian hai tháng tại đây, Craig huấn luyện và hướng dẫn cho các thành viên trong đoàn về những kỹ thuật, động tác và cách xử trí mà đoàn sẽ phải đương đầu trong những ngày sắp tới.

Vào lúc Craig chuẩn bị cho chuyến đi leo núi của anh, Chiến Dịch Cờ Vàng khởi đi từ tiểu bang Virginia vào đầu năm 2003, đã như một vết dầu loang trên cùng khắp các tiểu bang, quận hạt và các thành phố Hoa Kỳ. Huỳnh Vinh chợt có một ý tưởng tuyệt vời, đó là đem tâm nguyện của anh ấp ủ về lá cờ Vàng, biểu tượng cao quý về Tự Do, Dân Chủ và là di sản của người Việt ở hải ngoại, trở thành hiện thực tung bay trên đỉnh núi Everest một khi đoàn thám hiểm của người bạn Craig thành công. Huỳnh Vinh đem tâm nguyện của mình nói với Craig, và Craig đã hân hoan nhận lời. Craig thích thú nói: “Tôi sẽ trân trọng đem lá cờ mang ý nghĩa tranh đấu cho Tự Do này lên tới đỉnh Everest và sẽ chụp cho anh một tấm ảnh, chắc chắn đây là lần đầu tiên trong lịch sử, anh hãy hãnh diện.” Craig cũng có nhiều hiểu biết và rất kính trọng Ðức Ðạt Lai Lạt Ma, nhà lãnh đạo tinh thần của người Tibet. Hiện ngài đang lưu vong ở Ấn Ðộ để tranh đấu giành tự do cho xứ sở Tibet của ngài.

Cuộc hành trình bắt đầu từ trạm đầu tiên, lên tới đỉnh Everest phải mất hết ít nhất 6 ngày. Craig kể rằng, trời tờ mờ sáng, đoàn của anh lên đường, đất trại với cao độ là 17,600 feet. Nhiệt độ vào lúc này xuống tới 5 độ Faraheit. Ðể tranh thủ thời gian, trong suốt 17 giờ, anh chỉ ăn một thỏi chocolat và uống 1 lít nước lọc.

Từ chân núi lên đến đỉnh phải dựng lều trại nghỉ ngơi qua đêm, ít nhất là 4 lần. Ðến trạm thứ nhì coi như leo đã được nửa đường. Trang phục quần áo, như các phi hành gia không gian, trang bị nhiều loại dây leo núi khác nhau, giầy có móc sắt, búa, gậy, mặt nạ, bình dưỡng khí và 50 chiếc thang nhôm. Khi gặp đoạn nứt lớn của các hố sâu, các thang này sẽ được cột nối tiếp các đầu thang lại với nhau để đoàn băng qua dễ dàng hơn.

Tháng 5 là mùa mưa lũ tại những khu rừng già hoặc những khu đồi núi vùng Á Châu, nhưng may mắn thay, ngày hôm đó trời trong, khí hậu tương đối tốt, không có mưa lớn hoặc có bão tuyết như các năm trước. Ðoàn của Craig vẫn tiếp tục leo cao lên, cao hơn nữa. Thật xa, chân trời như một dải lụa màu xám bạc, trước mặt là những rặng núi nhấp nhô, mờ ảo. Cũng vào giờ này, bên dưới, dân làng đang yên giấc ngủ say như cùng hòa nhịp thở nhẹ của Craig qua ống dẫn khí mà anh đang đeo.

Ðến đúng ngày thứ 6 (17 tháng 5, 2004), Craig và đoàn leo núi đã đặt chân lên đỉnh cao nhất của núi Everest, nơi còn được gọi là “Nóc Nhà Thế Giới.”

Trong giây phút thành công này, anh Criag V. Hoy nghĩ đến vợ, con anh tại Portland, Oregon. Anh nghĩ đến những người thổ dân ở đây đã cùng anh chia sẻ bao tháng ngày và nhất là vị cao tăng Phật Giáo đã theo truyền thống làm lễ ban phước lành cho anh mỗi lần anh leo núi tại đây. Và đặc biệt, anh nghĩ đến một người bạn mà theo anh biết, lúc nào cũng mong ngóng, trông đợi ngày anh thành công trở về với hình ảnh Cờ Vàng rực rỡ trên đỉnh cao chót vót của Núi Tuyết Everest hùng tráng.

Ngay lập tức, trưởng đoàn leo núi Craig lấy từ trong túi đeo lưng ra một tấm vải nhựa có lá cờ Vàng Ba Sọc Ðỏ cùng một người đồng hành giương ra trong ánh tuyết sáng trắng trên nền trời bao la trong xanh. “Vinh ơi... tấm ảnh này tôi chụp riêng tặng cho anh và những người Việt Nam Tự Do ở hải ngoại đó!”

Chỉ hai ngày sau khi thành công cuộc chinh phục đỉnh Everest, khi vẫn còn đang cheo leo trên đường trở về của đoàn leo núi, ngày 19 tháng 5, 2006, Nghị Ciên Andy Quách ở thủ đô của Người Việt tỵ nạn đã thành công trong nghị quyết cấm cửa các phái đoàn CSVN đến Little Sàigòn. Hai sự thắng lợi ở hai phương trời cách biệt, xa hàng ngàn vạn dặm nhưng thực sự có ý nghĩa vô cùng đối với những người Việt yêu chuộng dân chủ, tự do và đặc biệt là một niềm hạnh phúc đối với người tuổi trẻ Huỳnh L. Vinh của thành phố Hoa Hồng Portland, Oregon.

(Bùi Quốc Hùng-VBMN, viết theo Huỳnh Lương Vinh và tài liệu từ The World Book Encyclopedia - M Volume 13, World Book, Inc.)

Bùi Quốc Hùng