Thursday, August 11, 2011

Đỗ Thị Minh Hạnh


Ý chí kiên cường bất khuất của anh thư
 Đỗ Thị Minh Hạnh cảm hóa được Mẹ


“Con không tin một người công an nào hết, má hãy nhìn thân thể con đi nè!”

Cô Đỗ Thị Minh Hạnh là một trong 3 người trẻ tuổi bị nhà cầm quyền kết án tù chỉ vì hoạt động cho quyền của người lao động tại Việt Nam. Trong một phiên xử phúc thẩm của toà án CSVN tại Trà Vinh hôm 18-3-2011, nhà cầm quyền CSVN đã xử cô Đỗ Thị Minh Hạnh và anh Đoàn Huy Chương 7 năm tù giam, và 9 năm tù cho anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng. Trước đó, cũng chính tòa án CSVN tại Trà Vinh hôm 26-12-2010, đã xử sơ thẩm và kêu án 3 người trẻ tuổi đấu tranh cho quyền của người lao động tại Việt Nam án tù như trên.

Trong thời gian qua, mẹ của cô Minh Hạnh là bà Trần Thị Ngọc Minh trong những lần thăm nuôi con trong tù, đã hiểu được tâm trạng và việc làm của con gái, và bà kể lại qua cuộc phỏng vấn được phổ biến mới đây.

Xin Qúy vị hãy lắng nghe hết đoạn audio clip rất rất giá trị này đi, để nhận ra rằng, vẫn còn có những đứa con của Mẹ VN kiên cường, chịu đựng chấp nhận chết vinh hơn sống nhục.

Hãy lắng nghe trong đó có những câu nói để đời của anh thư Đỗ Thị Minh Hạnh, qua lời kể của mẹ cô:
- Con không tin một người công an nào hết, má hãy nhìn thân thể con đi nè!…
- Con không thể chịu nhục với những cô cán bộ nó không lịch sự tí nào… bước ra cửa thì nó không cho con ra mà phải xin phép đàng hoàng, rồi phải kêu to “chào cán bộ A, chào cán bộ B… con không làm được điều đó… Tại sao con người với nhau phải đối xử như vậy??? Con đến đây để thi hành án, chứ không phải cúi đầu chào người này người kia, tại sao làm nhục con người như vậy???

- Má ơi, con rất là đau buồn, con không buồn thân thể con, ở tù bao nhiêu năm cũng được… Họ bảo con hãy nhận tội đi rồi sẽ được giảm xuống 4 năm, nhưng không, ở đời thì chết chỉ có một lần mà thôi… để cho họ thấy rằng, họ không được phép coi thường tinh thần bất khuất của dân tộc. Mỗi dân tộc, mỗi một con người, nhất là người lãnh đạo đất nước phải biết rằng “Đặt quyền lợi và danh dự của tổ quốc lên trên quyền lợi cá nhân của mình chứ”. Con đòi hỏi phải cho con đọc sách pháp luật, phải cho con tìm hiểu các lý luận chính trị, đồng thời là phải cho con lên thư viện, phải cho con nghe điện thoại… Tại sao phạm nhân ở đây cũng là phạm nhân, họ phân biệt đối xử vì con là phạm nhân an ninh nên không được cái này không được cái khác… Cán bộ nói thẳng, con không nhận tội là con phải bị y án.
- Tại sao con người ta cha mẹ sinh ra, có nhân cách, nhân phẩm đàng hoàng, lại phải bị phân biệt lý lịch xấu, lý lịch tốt???
- Tại sao trong nhà trường lúc nào cũng được giáo dục Đảng với Bác hồ?
- Má lấy thành tích cách mạng của gia đình để được hưởng những quyền lợi, để được giảm án, chính là điều làm sỉ nhục đối với con, vô tình làm nhục con.

Qua buổi phỏng vấn, Bà Minh cũng đã nói lại nguyện vọng của con mình là Đỗ Thị Minh Hạnh, như sau:

“Làm sao để cho mọi người hiểu rằng, trước hết là phải bảo vệ danh dự của dân tộc… họ đánh đập công nhân, lấy giầy ném vào mặt công nhân, làm sao con có thể chịu đựng được, rồi sỉ nhục dân tộc, nói phụ nữ Việt Nam đi làm đĩ, họ có quyền gì để nói lên điều đó, mà tại sao Nhà nước không bảo vệ công nhân mà lại đi bảo vệ chủ ??? để cho họ có quyền đi chà đạp, bắt giam cầm những người công nhân đó… không để người Trung Quốc xúc phạm đến danh dự của mình.

Ngoài ra, trong một đoạn audio phỏng vấn với cô Chiêm Thị Tường Mạnh, vợ của anh Đoàn Huy Chương, trong đó chị đã kể rằng: “Từ lúc anh bị bắt đến giờ đã được chuyển đi 4 trại, anh bị đánh nhiều lắm… Từ lúc ở Trà Vinh cũng bị đánh, lúc ra tòa ảnh la hét, bị còng tay… nó xử ép, xiết tay ảnh, em thấy em đứng em khóc không… Thấy đau lòng qúa, xử án qúa oan ức… người 9 năm, người 7 năm… Em đi thăm thì ảnh nói bị uýnh rất nhiều, rất tàn nhẫn, nhìn người thấy tiều tụy lắm, dạ cả 3 người đều bị đánh tiều tụy luôn, nhìn thấy tội lắm… Mỗi khi chuyển trại, nó không bao giờ báo cho người nhà biết hết trơn…”